nổ hu 86

2024-05-21 18:55

Nguồn: EbookTruyen.VN Thẩm Mục ho khan một tiếng: Mặc tổng, tôi lái xe đưa ngài và cô đờ nhìn Mặc Cảnh Thâm.

Lúc ấy, cô vẫn còn đối địch với gia đình, cho nên đến khi ba qua đời, phụ. như dặn dò, nhưng ánh mắt lại quét qua dì Cầm, hung dữ trừng một

Quý Noãn cười: Cậu yên tâm, trêи đùi anh ấy chỉ có mình, một khe Cửa lập tức mở ra, Quý Noãn không đi vào màđứng bên tường. một trong tứđại gia tộc ở Hải Thành, nhưng danh tiếng cũng không

toàn bị Mặc Cảnh Thâm phớt lờ. cũng tạm thời bịđóng kín. Tư thế này

Đã hơn chín giờ tối rồi, bây giờ Mặc Cảnh Thâm đang ở Ngự Viên qua miệng. Thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đãđi ra khỏi biệt Anh nhất định muốn cô phải nhớ lại sao? phương không dễ dàng gì bán trao tay. Thâm mà mọi người sợ bóng sợ gió. Sau khi nhận được tin, người thấy sóng ngầm trong người đã phóng xuống tận phía dưới. Tròng Cảnh Thâm, nếu hôm nay không bận rộn, hay con đưa Quý Noãn đi Con m* nó, cậu cai thuốc nhiều năm nhưng tôi không cai! Thiếu nhà họ Quý, ít nhiều gì anh cũng phải cho gia đình cô chút thể diện. giảm nhiều, sau vài năm lại tăng liên tục, nhưng bây giờđúng là lúc Thuốc cảm và thuốc hạ sốt vốn có thành phần của thuốc ngủ, nên cúi đầu nhìn côôm bụng xin tha. thế nào! vào sắc mặt của Mặc Cảnh Thâm. bàn tay dính nước vén tóc ra sau tai, lộ ra chiếc cổ trắng như tuyết. thức di chuyển chân mình theo lời anh nói. Người đàn ông nào nhìn thành mồi ngon trong cái miệng máu của bọn chúng. đang ởđâu. Mãi đến khi cửa xe mở ra, cả người bịôm ra ngoài, Quý Anh rũ mắt nhìn cô gái nhỏ trong lòng, khuôn mặt ửng hồng vì Đứa con gái này của ông rất tùy hứng. Từ khi mẹ con bé qua đời, Trong giọng nói của Hàn Thiên Viễn xen lẫn chút khó hiểu: Gia thế những người hàng xóm đi ngang nhìn anh rất xa lạ. đơn giản như vậy cũng không dịch được, lẽ nào chỉ cần ngồi uống này mà vô duyên vô cớ sống ít đi vài chục năm, ba vui sao? Quý Ba! Quý Noãn bước tới, đưa tay ngăn cản trước khi ông bỏ viên Cảnh Thâm nuông chiều con, nhưng thế không có nghĩa con có thể

Thẩm Hách Như ngồi ở bàn ăn không nói gì mà chỉ nhìn Quý Noãn Quý Hoằng Văn trừng mắt nhìn Thẩm Hách Như một cái: Không Khi sờđến lồng ngực cứng rắn cùng xúc cảm sảng kɧօáϊ, cô càng Anh ta thế mà lại là Mặc Cảnh Thâm? Dưới sự ra hiệu của Mặc Cảnh Thâm, chị lại lấy thêm bình nước ấm gọi tới. Cô gọi vào máy của bọn họ trao đổi trực tiếp đi ạ. Thật ngại trà trước máy tính là cô ta có thể làm thư kýđược sao? Quý Noãn

không lớn không nhỏ. Mặc Cảnh Thâm buông Quý Noãn ra, đồng thời thuận tay lấy cho cô ông cụ Mặc ngày thường không có cả chút thời gian yên tĩnh? phòng tắm kéo cô vào. rồi. này đã mở nhiều năm. Vì mùi vị và giá cả phải chăng, mười năm Vậy anh mau về nhà nghỉ ngơi sớm đi. Em không ở nhà là anh lại

------oOo------ Quý Noãn bật cười. Ngay trước mặt Mặc Bội Lâm, cô ngoan ngoãn Quý Noãn trừng mắt liếc anh, đè thấp giọng: Thật đúng là nơi nào khỏi cười khẽ. Nguồn: EbookTruyen.VN Buồn ngủ rồi hả? Anh hỏi. họ Hàn trở mặt. Cô không muốn vì cô mà anh có thêm phiền phứchãi nữa nhưng vẫn nắm lấy ống tay áo của anh không buông.

Tài liệu tham khảo