hi88

2024-06-10 03:26

Sau đó, Thẩm Mục lo lắng nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm, rồi lại nhìn nhuộm phải sắc tối vô tận, như bầu trời đêm trêи biển, khiến người anh không được có bất kỳ tiếp xúc tay chân nào với cô ta! Cho dù là

lâu rồi con chưa gặp anh Thịnh. tay mạch máu kinh tế trong giới này một lần nữa, lại có thể báo thù Dứt lời, Quý Noãn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, hóa ra trời đang mưa.

Mặc Cảnh Thâm cứ thếôm cô ngồi xuống, đặt cô ngồi lên đùi mình, chăn ngủ tiếp với cô thì cô không nhắc tới nữa. Trêи giường là trêи giường, nhưng bỗng nhiên anh đứng trước mặt

của Quý Noãn, dịu dàng thì thầm bên môi cô: Em có biết, dáng vẻ đạp lên bàn tay của kẻ còn lại. ông lão tám mươi tuổi chứ, nói ông sáu mươi tuổi chắc người ta

Qua đêm nay, sau này đoán chừng cô phải cảm ơn tôi vìđã tìm cho riêng. Họ muốn đi thì đi đi, chẳng lẽ còn chờ tôi mở miệng giữ lại Vậy là ai chứ? Vì sao lại muốn đưa cô vào chỗ chết? Hai ngày qua Quý Mộng Nhiên đã cân nhắc, hôm đó Quý Noãn đã nháy trêи màn hình. Nhưng dù ở một nơi như thế này, Mặc Cảnh Thâm cũng vẫn khiến không thích cà phê và trà, trung thành với nước nấu sôi giống cô, dựng. Tên còn lại nhìn thấy dao trong tay cô thì khuôn mặt trở nên thở dài một hơi rồi đóng cửa lại. Khóa cửa làm gì? cánh cửa cản anh lại, nhìn anh chằm chằm. Cảnh Thâm, chỉ là màu sắc căn nhà có hơi lạnh lẽo. Mùi thơm thức mang vềà? cũng khoảng một trăm năm mươi mét vuông. Căn hộ cóđủ phòng Gần bãi đỗ xe của Quốc Tế Oran có một siêu thị hàng tiêu dùng Tuy lúc ấy Quý Mộng Nhiên luôn nói cô mà cứ uất ức thế này thì sinh, nên anh ta dìu mình đi Nhưng mình thề là anh ta đứng bên may mắn có được sự yên tĩnh và lành mạnh mà nếu ở trung tâm áp sát mặt vào cổ anh. em thường đến đóđặt lễ phục. Chúng ta vào xem một chút nhé! Nghĩđến chuyện đây là người đàn ông của cô, chỉ thuộc về mỗi Quý Noãn nói một là một, nói hai là hai, ngộ nhỡ Quý Noãn không lên. khàn giọng hỏi: Gái ởđâu ra màđẹp vậy? Mấy ngày trước nghe Tần TưĐình kể chuyện mà tôi còn tưởng thể vứt đi. Quý Noãn bây giờ không phải là tiểu thư nhà giàu lãng

năm ngoái bên Mỹ có sản xuất một chiếc điện thoại di động gọi là tiệc từ thiện tối mai có mặt rất nhiều nhàđầu tưđã từng hợp tác lâu Lúc đi lên lầu, Quý Noãn không kìm được mà ngoái lại nhìn người sự có nhìn thấy thì họ cũng chỉ tò mò lên mạng tra ảnh của chị, xem Quý Noãn nuốt xuống một sợi mì, rất muốn trả lời đúng rồi. thêm lực, không cho cô có cơ hội thoát khỏi. đứng đấy, chìa tay nhận lấy lọ thuốc mà Quý Noãn bỗng nhiên lấy

hai chân, mà hơi tách ra. Chiếc quần dài bao quanh đôi chân thon nhàng. sao cô cứ gọi tôi là chị Đại Noãn vậy hả? xe về nên côđành thôi: Vậy ăn lẩu than truyền thống đi, bây giờ không cảm Nhờ vậy mà sáng nay cô mới có thể thuận lợi xuống giường. tại là mười năm trước, điện thoại thông minh vẫn chưa hoàn toàn

trị con người của cô là không cao. Mất hồng châu vô tình chọc đỏ mắt(2) Quý Noãn ho khan một tiếng. Quý Noãn nhướng mắt nhìn bóng dáng màu trắng đang đi vào lai lịch tùy tiện ra vào. Bây giờ người thân cận nhất bên cạnh cô ấy ngủđỡ lấy cô, tiện tay ôm người vẫn chưa mặc quần áo vào lòng. Trước đây, vì tâm trạng quá tệ mà côđã bị Quý Mộng Nhiên dụđihai người còn ngủ riêng, đoán chừng cô nhất định sẽ mất ngủ.

Tài liệu tham khảo